Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Một phút thôi, nghĩ đến tớ cậu nhé!

Một phút thôi, nghĩ đến tớ cậu nhé!

Tớ cứ hoài trực chờ màn hình chiếc điện thoại kia sáng, một dòng tin nhắn hỏi han bình thường thôi của số máy quen thuộc. Nhưng... tại sao, tớ đã nhắn cho cậu rất nhiều rồi chỉ một lời hồi âm cũng chẳng thấy đâu? Tớ cứ ngồi ở đây ngóng chờ tin tức của cậu đấy từ miền quê xa xôi, tớ nhớ cậu nhiều lắm - người mà tớ yêu. Một năm mấy rồi trôi qua, dường như chờ đợi và tất cả những gì tớ làm là vô ích đúng không? Tớ chẳng thể làm lung lay con tim đó của cậu, tớ thua rồi đấy sao?

Mỗi khi đêm về, tớ hay lấy xe chạy loanh quanh đâu đó, tớ cũng chẳng biết mình đang đi và kiếm cái gì nữa? Chỉ biết là bản thân tớ đang rất mông lung rối bời. Không thì, tớ đến một công viên nào đấy rồi dựng xe cạnh bên, ngồi thẩn thờ nhìn dòng xe phía lộ hối hả chạy ngang... Lòng thì cuống cuồng theo từng dòng xe ấy xô bồ, suy nghĩ thì rối rém làm cho nhịp thở cũng hổn hểnh theo. Còn tận sâu trong thâm tâm, có cái cảm giác lạ lắm làm tớ rất khó chịu... chắc là cái gì đó hơi nhói ở ngực trái!
Ngồi cho đến khi trời đã khuya, tớ mới đứng dậy ra về với nhiều man mác trong đầu - chạy trên các con đường mà ngày nào cũng đi qua. Những quán cóc nhỏ lề đường, nghe âm thanh từng người cười giòn và đùa giỡn kêu la,